Saturday, November 30, 2013

10 lỗi 'yêu' của phái đẹp khiến đàn ông thèm 'của lạ'

NHỮNG LỜI CHÚC GIÁNG SINH - Những điều dưới đây có thể nhỏ nhặt, thậm chí là rất bình thường trong suy nghĩ của nhiều chị em, song đối với cánh mày râu, đó lại là những điều tồi tệ mà họ không muốn nhận được trên giường. 

1. Đòi hỏi quá nhiều cho màn dạo đầu

Màn dạo đầu là một trong những bước quan trọng không thể bỏ qua khi ái ân, thậm chí còn là “mấu chốt” quyết định “trận đánh” của hai bạn thắng hay thua. Điều này hoàn toàn đúng. 

Tuy nhiên, suy nghĩ màn dạo đầu càng lâu, hai bạn càng dễ đạt được cực khoái lại không chính xác. Bởi lẽ, việc kéo dài quá trình khởi động đồng nghĩa với việc các quý ông phải tiêu hao một lượng lớn “năng lượng” để yêu chiều đối tác và vô tình cảm thấy “cụt hứng”. 

Nếu việc trì hoãn màn dạo đầu quá 20 phút diễn ra thường xuyên thậm chí luôn tồn tại trong chốn phòng the của bạn, đó hẳn là một áp lực vô hình đối với phái mạnh.

2. Phản ứng khi "cậu nhỏ" ỉu xìu
10 lỗi 'yêu' của phái đẹp khiến đàn ông thèm 'của lạ'
Ảnh minh họa.

Khi “cậu nhỏ” bất ngờ ỉu xìu lúc đang lâm trận, bạn ngay lập tức trở nên ngoa ngoắt và trách móc đầy giận hờn kiểu như “Tôi hiểu rồi, tôi xấu xí, tôi kém hấp dẫn nên anh không lên được chứ gì?” hay “Anh chán tôi rồi phải không?”, "Anh có con nào khác ở ngoài rồi phải không? Anh nói đi?"

Bất cứ chàng trai nào nghe được những câu hỏi này vào thời điểm đó đều chỉ muốn “phát hoả" ngay lập tức bởi việc dương vật không chịu cương cứng giữa lúc đang quan hệ đã là một điều cực kì khó chịu với phái mạnh. Vì thế, đừng dồn tâm trạng của chàng rơi xuống tận cùng địa ngục bằng cách này.

3. Chỉ biết hưởng thụ một mình

Cũng giống như phụ nữ, đàn ông thích được “phục vụ”, yêu thương và chăm sóc trên giường. Nhưng nhiều chị em dường như không hiểu được tâm lý này. Họ cho rằng, chỉ cần nằm ngoan ngoãn trên giường và “phục tùng” mọi sự chỉ đạo của chàng là được. Lâu dần, sự bị động của phái đẹp trở thành sự ích kỉ, chỉ biết hưởng thụ cảm giác đê mê mà đối tác mang lại cho mình, không nghĩ tới việc phải “đáp trả” thế nào cho cân xứng. Điều này quả thực là rất tai hại.

4. Cứng đờ như khúc gỗ

Cùng với việc quá ích kỷ trên giường, việc “im lặng là vàng” và “cứng đờ như khúc gỗ” đều là những lỗi tai hại của phái đẹp trên giường khiến đời sống tình dục đứng trên bờ vực của sự đổ vỡ. 

Nếu bạn thuộc tuýp phụ nữ “lạc hậu” trong việc thay đổi tư thế “yêu”, hãy có gắng tự khắc phục lỗi này để chốn phòng the của vợ chồng bạn luôn luôn mới mẻ và hấp dẫn.

5. Từ chối chuyện “yêu” ngẫu hứng

Quá nguyên tắc, quá cứng nhắc và bảo thủ, ngay cả khi trên giường là những lỗi lầm phụ nên sửa chữa ngay lập tức. Bởi việc cố định lịch cho chuyện ái ân trong một thời gian dài thực sự rất nhàm chán. 

Đừng để anh ấy nhìn thấy bạn "dọn cỗ" sẵn trên giường mà phải lắc đầu ngán ngẩm. Ngoài phòng ngủ còn rất nhiều địa điểm lý tưởng cho chuyện ái ân mà hai vợ chồng bạn nên thử, chắc chắn không chỉ chàng mà ngay cả bạn sẽ nhận được những trải nghiệm thú vị và thích thú.

6. Chỉ “yêu” trong bóng tối

Đây là một trong những sai lầm của đa phần các chị em. Vì tự ti về thân hình phì nhiêu hay những đường cong không hề cong trên cơ thể, phái đẹp chỉ chịu thoát y khi xung quanh không còn một ánh đèn. Điều này sẽ khiến các quý ông cảm thấy không thoải mái. 

Nếu xấu hổ, hai bạn có thể bật những loại đèn mờ, đèn ngủ để cả hai có thể nhìn thấy cử chỉ và cảm xúc của nhau khi yêu. Sẽ rất thú vị đó.

7. Không cắt móng tay khi yêu

Có thể chàng sẽ không nói cho bạn biết nhưng chắc chắn chàng sẽ cảm thấy không thoải mái khi đám “móng vuốt” của bạn liên tục bấu víu vào tay vào vai anh ấy khi “yêu”. Thậm chí, chúng còn có thể để lại những vết tích không mong muốn trên cơ thể chàng. Lúc này, dù bạn có bỏ ra bao nhiều tiền để chăm chút, tô vẽ cho bộ nail của mình thì với anh ấy chúng vẫn là kẻ thù không đội trời chung với anh ấy. Đừng để chàng vừa yêu vừa để ý tìm cách tránh né đôi bàn tay của bạn.

8. Không tắm trước khi “yêu”

Việc gần gũi với bạn gần như ác mộng với chàng nếu như cả cơ thể bạn đang “bốc mùi”, đặc biệt là vùng kín. Đừng hỏi vì sao hôm nay anh ấy không nhiệt tình, cũng không có ý định ghé thăm “cô bạn nhỏ” quá lâu, trước tiên, hãy kiểm tra lại hương thơm trên cơ thể mình.

9. Cáu bẳn vì chàng đòi “oral sex”

Một người đàn ông có nhu cầu oral sex là điều hoàn toàn bình thường. Khác với tâm lí lo sợ, bị động của phái đẹp, các quý ông luôn có xu hướng tìm những điều mới mẻ, những trải nghiệm khác biệt để tạo hưng phấn trong đời sống chăn gối. 

Khi chồng bạn muốn cùng vợ trải nghiệm những điều mới thì đó là một tín hiệu đáng mừng hơn đáng lo. Vì thế, đừng quá cự tuyệt hoặc tỏ ra quá kinh tởm với suy nghĩ của chàng. 

Nếu đối phương có nhu cầu oral sex, bạn vẫn có thể vượt qua rào cản tâm lí để thử sức với kiểu ái ân này. Khi không còn cảm thấy quan hệ bằng miệng là điều ghê tởm, bạn và đối tác sẽ tận hưởng trọn vẹn những xúc cảm đê mê mà kiểu yêu này mang lại.

10. Giận dỗi vì bị ấn đầu vào “cậu nhỏ”

Không ít chị em sẵn sàng dừng cuộc “yêu” ngay lập tức, hoặc tỏ ra giận hờn, thậm chí bực bội và cằn nhằn khi bị đối tác dúi đầu vào “cậu nhỏ” và đòi được “yêu thương”. Trên thực tế, đó là phản ứng tức thời của phái mạnh khi bị kích thích và trở nên “cao hứng”, muốn được đối phương chăm sóc và phục vụ ngay lập tức. Vì thế, các chị em nên bỏ qua lỗi này. Chớ phản ứng quá tiêu cực khiến phái mạnh cảm thấy hụt hẫng, thất vọng và có phần ngại ngùng trong những lần yêu tiếp theo. 
Theo Trí thứ
__________________________________________________ 
Lukhachdem Chúc Các Bạn 1 Ngày Thật Vui! 
Lukhachdem Blog LKD: http://lukhachdemit.blogspot.com/

Khổ vì chồng nhà quê

NHỮNG LỜI CHÚC GIÁNG SINH - Tôi không hề có ý định phân biệt vùng miền, cũng như chưa bao giờ chê cảnh nghèo khó mà chỉ muốn viết lên đây đôi dòng tâm sự cho vơi bớt nỗi lòng.

Tôi sinh ra và lớn lên ở Thủ đô Hà Nội. Bố mẹ tôi và ông bà tôi cũng sinh ra ở đây. Gia đình tôi từ cô dì chú bác, tới anh chị em tất cả đều là cán bộ, đi làm cho nhà nước. Vì thế, từ nhỏ, tôi đã thầm tự hào về gốc gác của mình. Tôi luôn hãnh diện vì mình là nhà có tri thức, có nề nếp.

Mặc dù là lá ngọc cành vàng nhưng từ bé đến lớn, tôi chưa bao giờ có khái niệm phân biệt nhà quê hay thành phố. Chưa bao giờ tôi ngại khó, ngại khổ. Cũng có thể vì tôi chưa từng phải trải qua nó, cũng có thể là do bố mẹ đã tôi luyện rèn giũa tôi ý thức luôn phải biết vươn lên, phải biết thích nghi mọi hoàn cảnh.

Qua sách vở và những bài học khi ngồi trên ghế nhà trường, trong tâm trí tôi, những người dân quê là những người hiền lành chất phác. Tôi thèm có được một vùng quê để mỗi khi hè về được tung tăng chạy nhảy hay thả diều bắt bướm, để có được tuổi thơ hồn nhiên bên lũy tre làng hay những cánh đồng lúa chín, được trăn trâu như những đám bạn cùng trang lứa khác.

Khi lớn lên và bươn trải ngoài xã hội, giữa cái chốn phồng hoa đô thị ồn ào và xô bồ, tôi lại ao ước mình được sống một cách giản dị đơn sơ và giàu tình cảm như những người nhà quê.

Chính bởi vậy, mà tôi đã lấy anh, chồng của tôi bây giờ. Anh sinh ra tại một vùng quê nghèo của tỉnh Thanh Hóa. Chúng tôi là đồng nghiệp của nhau tại một công ty kiểm toán của Nhà nước.

Lấy chồng từ năm 24 tuổi. Giờ đã có với nhau 2 mặt con. Đứa lớn 5 tuổi cũng là lúc tôi cảm thấy mình sai lầm khi lấy anh. Tôi nhận ra những gì tốt đẹp về anh đã không còn nữa, thay vào đó tôi thấy chán nản, bế tắc vô cùng. Tất cả mâu thuẫn cũng chỉ xoay quanh vấn đề lối sống, quan điểm trái ngược nhau.
Chúng tôi phát sinh nhiều mâu thuẫn chỉ xoay quanh cách sống không hợp nhau. (Ảnh minh họa)

Hồi yêu anh, bạn bè tôi chúng ngạc nhiên lắm. Chúng không hiểu tại sao một cô gái Hà Nội gốc xinh xắn như tôi lại chấp nhận đi yêu một anh chàng “chẳng có gì” như anh.

Ngoại hình không, nhà cửa không, gia thế không, học hành cũng không có gì xuất sắc và nhất lại là dân tỉnh lẻ như anh. Nhưng với tôi, tất cả điều đó đều không quan trọng. Tôi yêu ạnh bởi anh thật thà, chân thành và có ý chí mạnh mẽ.

Xen vào đó là một tình thương vô cùng sâu sắc. Tôi thấy thương khi anh sinh ra ở một nơi nghèo khó, tôi cảm phục bố mẹ anh chịu thương chịu khó đã nuôi nấng và dạy dỗ 5 đứa con ăn học tới nơi tới chốn.

Chính bởi vậy, yêu nhau không bao lâu là chúng tôi đi đến hôn nhân.Cưới nhau xong, chúng tôi thuê nhà ở. Mặc dù bố mẹ tôi ra sức khuyên can chúng tôi về ở cùng vì nhà cũng chỉ có 2 chị em gái thôi nhưng tôi dứt khoát không nghe. Tôi muốn tự lập. Vả lại tôi cũng nghĩ cho anh, tôi muốn anh được tự do, không phải ái ngại khi sống cùng gia đình vợ. Anh thấy vui lắm vì vợ đã hiểu cho anh.

Phần về bố mẹ tôi, tuy khá giả nhưng chưa bao giờ có ý coi thường anh. Bố mẹ luôn tâm niệm một điều, luôn coi con rể như con trai. Có như vậy thì con gái mình mới được hạnh phúc. Mẹ tôi còn nói: "Anh nghèo mà có chí thì còn gấp trăm lần những thằng ở thành phố ăn chơi lêu lổng". Mẹ tôi là người tế nhị nên luôn đối xử khéo để anh không mặc cảm bao giờ. Chính bởi vậy mối quan hệ giữa con rể và bố mẹ vợ rất tốt.

Cuộc sống hôn nhân ban đầu khó khăn nhưng chỉ 2 năm sau, chúng tôi đã tự tay mua được một căn hộ chung cư xinh xắn bằng chính những đồng tiền do 2 vợ chồng làm ra mà không phải vay mượn ai. Đứa con thứ 2 cũng ra đời trong niềm vui đó, bố mẹ tôi ngày càng yên tâm hơn về chàng rể quý.

Nhưng cuộc sống không đơn giản như tôi nghĩ. Có tiền không có nghĩa là có tất cả. Kể từ khi mua được nhà, anh đã thay đổi hoàn toàn. Cuộc sống vợ chồng tôi đã không còn hạnh phúc như trước nữa, những trận cãi vã thường xuyên xảy ra hơn, xung quanh đó không phải là cơm áo gạo tiền mà toàn vì những lí do vặt vãnh về lối sống, quan điểm, cách nghĩ khác nhau khiến tôi vô cùng ức chế.

Trước tiên là anh tỏ ý coi thường tôi ra mặt. Những cuộc hẹn hò tụ tập với đồng nghiệp trong công ty không bao giờ anh cho tôi tham gia. Hoặc có tham gia đi chăng nữa nhưng cứ mỗi khi tôi lên tiếng thì anh lại xua tay “em thì biết cái gì”. Một vài lần như vậy tôi thấy tự ái nên cũng không tham gia nữa.

Điều mà tôi cảm thấy không thích chút nào nữa đó là việc tuy mua được nhà chưa được bao lâu nhưng anh luôn tỏ ra là mình rất tài giỏi. Uh thì đúng thật, anh tài giỏi nên mua được căn nhà ở cái nơi đắt đỏ thế này. Nhưng có cần thiết đến mức mỗi khi gặp bạn bè anh tự vỗ ngực ta đây tài ba lỗi lạc và tỏ ý chê bai khinh bỉ những đứa bạn đã cùng chăn trâu cắt cỏ với mình hay không? Chưa gì anh đã nhăn nhó rung mình mỗi khi nhớ lại cảnh ở thuê, ở mướn trong khi chúng bạn của anh đều đang trong hoàn cảnh đó. Anh càng thao thao bất tuyệt trước ánh mắt khó chịu của các bạn. Các bạn của anh ngày càng xa lánh anh, họ không dám tiếp cận anh nữa.

6 năm về làm vợ, tôi chưa bao giờ biết nhận được một bông hoa, hay một món quà từ anh. Trước đây khi điều kiện kinh tế còn khó khăn còn phải lo mua nhà thì tôi còn có thể thông cảm được nhưng giờ đây khi nhà cửa đã ổn định, tôi muốn anh quan tâm đến tôi một chút nhưng khó quá. Tôi đã từng nhẹ nhàng thủ thỉ với anh rằng mình mong muốn có được cử chỉ lãng mạn, nhưng anh lại tỏ vẻ khó chịu. Anh lấy lí do rằng: Quê anh làm gì có ngày sinh nhật. Anh nói: anh ghét sự màu mè, hình thức. Ấy vậy mà sinh nhật các đồng nghiệp nữ ở công ty, anh vui vẻ hào hứng, nhắn tin, chúc tung họ rất nhiệt tình. Có hôm bạn bè tặng quà cho tôi, về nhà anh còn cười khẩy và nói tôi adua, đua đòi. Tôi tủi thân lắm. Nhiều lúc nghĩ mình thật thiệt thòi.

Ngay cả với con anh cũng đối xử như thế. Ạnh cương quyết không tổ chức sinh nhật cho chúng. Chúng tôi đã từng cãi nhau gay gắt về chuyện này nhưng cuối cùng tôi đành phải chịu thua trước sự bảo thủ và lối suy nghĩ cổ hủ của anh. Giờ mỗi khi đến dịp sinh nhật con, tôi tự âm thầm dắt con ra ngoài tổ chức cho con để anh không biết.

Ngày con tôi còn nhỏ, ông bà ngoại thỉnh thoảng hay gửi một ít đồ ăn ngon, đôi khi chỉ là 1,2 con cua biển, hay 1 vài con tôm ngon để tôi nấu bột nấu cháo cho con ăn nhưng nhất định anh không cho tôi không lấy. Thấy vẻ mặt buồn buồn của mẹ, tôi nhận và dặn mẹ thôi lần sau đừng mang đến nhưng ngay sau khi bố mẹ về, anh đã nổi cơn thịnh nộ và mắng tôi té tát. Anh nói: "mình có chết đói đâu mà đi xin ăn". Tôi giải thích cho anh thì anh hậm hực vứt cả túi thức ăn ra ngoài cửa. Hành động của anh khiến tôi ức phát khóc. Tôi thấy thương bố mẹ và tôi thấy thương cho cái thân phận mình, tại sao mình lại lấy một ông chồng thế này.

Đó là còn chưa kể hồi mẹ chồng lên trông con thứ 2 giúp tôi. Mọi mâu thuẫn cũng phát sinh xung quanh chuyện thói quen nếp sống. Mẹ chồng nhất định không cho tôi để dự trữ thức ăn trong tủ lạnh và bắt tôi phải đi chợ hàng ngày. Còn tôi tuy bận ngập đầu ngập cổ nhưng cũng đành phải chiều ý mẹ.
Quan hệ mẹ chồng nàng dâu cũng không còn tốt đẹp như trước nữa. (Ảnh minh họa)

Có mẹ lên trông cháu, tôi mua nhiều đồ ăn thức uống để cả nhà được thoải mái. Nhưng mẹ luôn tỏ vẻ khó chịu. Từ chiếc áo chiếc quần, hay hộp sữa tôi mua cho con mẹ cũng soi xét kĩ. Mẹ liên tục giảng dạy tôi tính tiết kiệm. Đó là còn chưa kể, mẹ âm thầm bớt phần ăn của cháu vì mẹ sợ nó tốn kém.

Mẹ cũng không quên dạy tôi phải biết yêu thương bao bọc lấy các anh chị em nhà chồng. Do đó, lần lượt hết đứa lớn đến đứa nhỏ đến sống cùng chúng tôi để học suốt mấy năm đại học. Dù kinh tế không dư dả là mấy nhưng tôi vẫn phải gồng mình để không mang tiếng là dâu thành phố khinh người.

Cuộc sống với biết bao điều vụn vặt liên tiếp cứ xảy ra. Bây giờ tôi mới thấm thía sự khác biệt về lối sống suy nghĩ cũng là một nhân tố quan trọng đe dọa đến hạnh phúc gia đình. Khi viết những dòng tâm sự này cũng là lúc chồng tôi đang cặp kè cùng với một cô gái khác. Không hiểu sao tôi không thấy ghen tuông gì hết, chỉ có một cảm giác chán nản vô cùng. Tôi chỉ muốn “buông tay” nhưng vẫn còn đang nghĩ tới con.
Megufun
__________________________________________________ 
Lukhachdem Chúc Các Bạn 1 Ngày Thật Vui! 
Lukhachdem Blog LKD: http://lukhachdemit.blogspot.com/

Lấy chồng Tây có sướng hơn chồng Ta?

NHỮNG LỜI CHÚC GIÁNG SINH - Cuộc tranh luận nổ lửa của các chị em Việt về chủ để nên lấy Tây hay Ta làm chồng trên các tờ báo mạng dường như chưa bao giờ có hồi kết.

Một phe thì ca ngợi đàn ông Tây ga lăng, tài giỏi chê đàn ông Việt kém cỏi, hẹp hòi... Phe đối nghịch ngay lập tức lại lao vào dè bỉu chửi đổng phe kia là hám của ngoại, lai căng, mất gốc...

Vậy tóm lại thì ai đúng ai sai? Phụ nữ Việt nên lấy Tây hay đàn ông Việt làm chồng? Quan điểm của người viết không đưa ra lời khuyên là chị em Việt nên lấy Tây hay Ta bởi vấn đề đó còn tùy thuộc vào từng hoàn cảnh, con người cụ thể mà chỉ xin đưa ra một vài ý kiến rất khách quan để các chị em mình bình tĩnh nhìn nhận thấu đáo vấn đề.

Thực ra chuyện chẳng có gì để các chị cứ phải mất thời gian tranh cãi. Các chị có thừa nhận rằng chồng Tây hay Việt thì cũng có kẻ xấu, người tốt? Vậy tại sao cứ phải vơ đua cả nắm rồi tranh luận ngày này qua tháng khác về một chủ đề chẳng thể mới hơn? Không phải cứ xuất thân ở phương Tây thì sẽ văn minh hơn. Không phải tất cả đàn ông Việt đều xấu xa, độc tài, kém cỏi. Có hàng triệu triệu phụ nữ Việt đang rất tự hào với anh chồng da vàng, mũi tẹt đấy thôi. Và cũng có vô số phụ nữ Việt hạnh phúc với anh chồng tóc vàng, mắt xanh dù họ bất đồng ngôn ngữ, khác về màu da, khác về phong tục tập quán...

Thế nên, suy cho cùng việc quy kết phe nào đúng phe nào sai, quy kết chồng Tây xấu, chồng Việt tốt và ngược lại thì đều phiến diện.

Tôi có chị bạn sau khi li hôn với chồng thì thề rằng không bao giờ lấy đàn ông Việt làm chồng. Thế rồi, sau 3 năm sống đơn thân, chị ta yêu điên cuồng một chàng trai người Nga mắt xanh mũi lõ. Hai người họ quen nhau trong một chuyến đi phượt. Mỗi lần gặp tôi, ánh mắt chị lúc nào cũng rạng ngời hạnh phúc. Chị bảo: "Đi đến phần ba cuộc đời ông trời cũng cho chị tìm được được người tri kỉ". Theo như lời chị bạn tôi kể thì anh người yêu hiện tại của chị là người đàn ông ga lăng, luôn coi phụ nữ là số 1 lại rất phóng khoáng chứ không cổ lỗ sĩ, phong kiến, gia trưởng như anh chồng cũ.

Và rồi chẳng bao lâu sau tôi nhận được thiệp mời cưới của chị và chú rể không ai khác chính là anh Tây người Nga. Nhìn hai người họ chăm sóc, âu yếm cho nhau trong đám cưới, tôi thầm mong cho hạnh phúc mới của chị sẽ mãi bền vững.
Ảnh minh họa
Sau đám cưới, chị theo chồng về Nga ra mắt gia đình chồng và định cư hẳn bên đó. Bẵng đi 5 tháng sau tôi nhận được tin nhắn của chị. Chị thông báo về ở hẳn Việt Nam và đã chia tay chồng Tây.

Gặp lại chị, tôi thấy chị người gầy rộc và buồn hơn trước. Chị tâm sự: "Đến bây giờ chị mới hiểu ra rằng, chồng Tây hay Ta thì họ cũng là con người, cũng có mặt này mày kia. Vì cứ đứng núi này trông núi nọ nên chị mới lâm vào tình cảnh tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa như bây giờ".

Chị chia sẻ thêm với tôi: "Cứ tưởng sang châu Âu sẽ được đổi đời, ăn sung mặc sướng nhưng thực tế lại tệ hơn chị nghĩ rất nhiều. Chị không thể hiểu và làm quen lối sống, phong tục tập quán của gia đình chồng. Chồng Tây rất yêu chị nhưng những mâu thuẫn nhỏ nhặt trong cuộc sống ngày càng nhiều khiến chị mệt mỏi, chán nản và buông xuôi". Chị quyết định chia tay chồng Tây dù tình cảm giữa họ vẫn còn. Bởi những tháng ngày sống xa gia đình, bạn bè ở một phương trời xa lạ chị chợt nhận ra rằng mình không thuộc về nơi đó.

Kể câu chuyện của chị bạn không phải là cách tôi cố tình biện minh, bao biện cho ý kiến của mình. Tôi muốn các chị em phụ nữ Việt hiểu ra một chân lí đơn giản rằng: Không có con người nào hoàn hảo dù các chị mải miết đi tìm thì cũng sẽ không bao giờ tìm thấy.

Các chị có công nhận một thực tế rằng trong cuộc sống ai cũng vì bản thân mình trước tiên. Trước khi đồng ý lấy chồng Tây hay chồng Việt chẳng nhẽ các chị không có một chút toan tính ư? Đến khi những "âm mưu" của các chị tan vỡ thì lại đi đổ lỗi cho cánh đàn ông liệu có hợp lí không? Có lẽ, các chị nên nhìn nhận lại chính bản thân mình và tự trách mình trước tiên.

Cũng đã đến lúc, phụ nữ Việt nên bỏ cái thói suy nghĩ sướng khổ gì cũng tại chồng. Đã qua cái thời cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy nên việc lấy ai đều do chính tự các chị quyết định. Sướng khổ cũng là do tự các chị định liệu.

Là phụ nữ nhưng đừng bao giờ ỉ lại, đừng bao giờ quá phụ thuộc vào đàn ông. Chi bằng chúng ta hãy tự định đoạt cuộc sống của chính mình. Căn bệnh cố hữu của đàn bà Việt là đi lấy chồng thì cái sự sướng khổ của mình đều do chồng quyết định. Điều đó thật quá sai lầm. Hãy tự quyết định cuộc sống của chính mình thay vì đổ lỗi cho một ai đó. Hãy bỏ ngay cái suy nghĩ hôm nay chồng ngoan, con đẹp thì hạnh phúc. Ngày mai, chồng bồ bịch, ngoại tình thì lại than vãn, đau khổ.

Nếu các chị vẫn cứ tiếp tục sống theo lối suy nghĩ đó thì dù có thay đến chục anh chồng cả Tây lẫn Ta thì các chị vẫn cứ khổ mà thôi. Cuộc đời của mỗi cá nhân là do tự các chị phải nắm lấy chứ đừng nên phó thác vào sự rủi may. Hạnh phúc có được lại lệ thuộc hoàn toàn vào cánh đàn ông thì nó cũng mong manh, dễ vỡ lắm.

Hơn thế nữa, cách giáo dục trong gia đình cũng rất quan trọng để tạo nên nhân cách một con người. Bất kể Tây hay Ta thì nền tảng giáo giục của gia đình ảnh hưởng rất nhiều đến mỗi cá nhân. Một người sinh ra trong một gia đinh đình tốt, luôn có ý chí vươn lên thì bất kể sinh ra ở nông thôn hay thành thị, Tây hay Ta thì vẫn sẽ là người tốt và trái lại một người trưởng thành từ sự bao bọc, chỉ biết hưởng thụ thì dù Tây hay Ta cũng chẳng làm nên trò trống gì.

Bản thân tôi nhận thấy chồng tây hay chồng Việt thì điều có những ưu điểm và khuyết điểm cả, tùy theo sự lựa chọn, cách nhìn nhận của mọi người, nhưng theo tôi trước tiên hôn nhân phải dựa trên nền tảng tình yêu và hôn nhân tự nguyện. Tất cả mọi sự so sánh đều khập khiễng. Đừng nên có thái độ khen, chê, phân tích một cách chủ quan như thế. Chồng Tây hay Ta thì cũng do chúng ta chọn, vì thế đừng than trách, khen chê, đừng đứng núi này trông núi nọ.
Megafun
__________________________________________________ 
Lukhachdem Chúc Các Bạn 1 Ngày Thật Vui! 
Lukhachdem Blog LKD: http://lukhachdemit.blogspot.com/

Mĩ nhân Việt sở hữu vòng 1 đẹp nhất

NHỮNG LỜI CHÚC GIÁNG SINH - Sở hữu vòng 1 đẹp là niềm mơ ước của bao nhiêu phụ nữ. 

Tuy nhiên gần đây, nhiều mĩ nhân Việt vì muốn gây sự chú ý tại các sự kiện, trên sân khấu... khi diện những trang phục "thiếu vải", cắt trên, xẻ dưới để khoe vòng 1.

1. Maya
Mĩ nhân Việt sở hữu vòng 1 đẹp nhất

2. Ngọc Quyên


3. Trang Nhung

4. Thu Minh

5. Jennifer Phạm


6. Thủy Tiên

7. Mai Phương Thúy

Megafun
__________________________________________________
Lukhachdem Chúc Các Bạn 1 Ngày Thật Vui!
Lukhachdem Blog LKD: http://lukhachdemit.blogspot.com/

Chuyện 'trộm tình' hi hữu xôn xao dư luận sau lũy tre làng

NHỮNG LỜI CHÚC GIÁNG SINH - Vụ việc bỗng trở nên rối rắm và thực hư câu chuyện vẫn còn rất nhiều điểm chưa được làm sáng tỏ. Vụ việc không chỉ gây xôn xao dư luận mà còn là câu chuyện buồn đằng sau lũy tre làng...

Một vụ “trộm tình” bí ẩn, hi hữu từ trước đến nay. Một vụ án xôn xao dư luận làng trên xóm dưới và gây đau đầu cho các cơ quan điều tra.

Cuối năm 2006, người dân thôn Hương Mãn, xã Xuân Hương, huyện Lạng Giang, tỉnh Bắc Giang xôn xao vụ “trộm tình” liều lĩnh khi “nạn nhân” đang ngủ cạnh chồng? Xung quanh vụ án, điều kì quặc là sau khi vụ việc bị phát hiện, thủ phạm tự nguyện nộp tiền bồi thường nhưng sau đó chính người này lại quay ra tố ngược gia đình nạn nhân đã dùng mưu giăng bẫy để chiếm đoạt số tiền trên.
Ngủ cạnh chồng, nạn nhân vẫn bị "tòm tem". (Ảnh minh họa).
Sự thể là vào đầu tháng 12.2006, con gái bà Nguyễn Thị M. tên là T., do có công việc nên ngủ lại nhà bà. Giữa đêm, khi cả nhà đang say giấc ngủ thì bất ngờ nghe thấy tiếng chị T. kêu thất thanh. Giật mình mọi người choàng tỉnh dậy thì thấy có một người lạ đang ở trên giường vợ chồng T. Tiếng chị T. kêu toáng lên lúc nãy là do bị người này đè lên người chị. Bất ngờ hơn, lúc đó trên giường chồng chị T. vẫn đang nằm ngay cạnh.

Không để kẻ dâm tặc có cơ hội tẩu thoát, bà M. liền lao tới ôm ghì lấy kẻ “trộm dâm” nhưng bị gã đánh cho ngã ngửa rồi bỏ chạy. Tuy nhiên, trong lúc ẩu đả, bà M. cũng kịp nhận ra đó là một người quen tên là L., con ông A. ở cùng xã và đang công tác đoàn thể tại địa phương. Điều này càng được khẳng định hơn khi bà M. cùng cả nhà truy kích kẻ đạo tặc thì phát hiện chiếc xe máy của L. đang để gần đó.

Sau khi thu được “vật chứng”, bà M. liền dắt xe vào nhà đồng thời triệu tập tên L. đến nhà “xét hỏi”. Trước đông đủ mọi người trong nhà, L. đã thú nhận toàn bộ hành vi của mình và cho rằng sở dĩ có sự việc xảy ra là do mình đã uống rượu say, không làm chủ bản thân được bản thân.

Sau đó L. đã viết bản tường trình và đề nghị tự nộp 6 triệu đồng cho gia đình “bị hại”.

Câu chuyện tưởng chừng kết thúc êm đẹp khi được hai bên giải quyết nội bộ trong bản thỏa thuận đồng ý với điều kiện trên. Nhưng vài ngày sau khi xảy ra vụ việc, anh L. bất ngờ làm đơn tố cáo gia đình bà M. tới cơ quan công an. Trong đơn tố cáo, anh ta trình bày do nhậu say, không tỉnh táo nên nhà bà M. đã “nghĩ mưu tính kế” khiêng anh ta vào giường, dựng hiện trường giả để cài bẫy nhằm chiếm đoạt của anh số tiền 6 triệu đồng.

Nhận được đơn trình báo, cơ quan công an lập tức yêu cầu gia đình bà M. nộp lại số tiền trên. Theo cơ quan chức năng, hành vi của gia đình bà M. có dấu hiệu phạm tội chiếm đoạt tài sản.

Thế nhưng, trước cơ quan điều tra, chị T. và gia đình khẳng định vụ “trộm dâm” trên là có thật. Hơn nữa, sự việc được nhiều người trong làng cùng chứng kiến. Họ cho rằng anh L. bị mang tiếng rất nhiều về thói trăng hoa và do tiếc tiền nên tính chuyện đòi lại.

Vụ việc bỗng trở nên rối rắm và thực hư câu chuyện vẫn còn rất nhiều điểm chưa được làm sáng tỏ. Khi sự việc xảy ra, gia đình bà M. có rất nhiều người ở trong nhà, hơn nữa giường bà M. cách giường vợ chồng T. có vài bước chân. Một điểm khác cũng khiến các điều tra viên thắc mắc là sự liều lĩnh của anh L. Thời điểm đó trong nhà rất đông người, nhưng kẻ trộm dâm vẫn liều mình giở trò đồi bại khi có chồng bị hại nằm gáy “pho pho” ở bên cạnh. Đây là một điều hết sức vô lí.

Tuy nhiên, về phía anh L. cũng có nhiều khúc mắc mà cơ quan Công an phải làm rõ. Việc anh L. tự nguyện nộp tiền và trong bản tường trình lại có cả chữ ký của bố đẻ là điều khó hiểu. Bởi lẽ nếu không phải là “thủ phạm”, liệu L. có “ngoan ngoãn” giao tiền cho gia đình bị hại?

Thượng tá Nguyễn Đức Trung, Phó trưởng Công an huyện Lạng Giang cho biết vụ việc trên là một nghi án hi hữu từ trước tới nay. Vụ việc không chỉ gây xôn xao dư luận mà còn là câu chuyện buồn đằng sau lũy tre làng...
Theo Báo Công lý
__________________________________________________ 
Lukhachdem Chúc Các Bạn 1 Ngày Thật Vui! 
Lukhachdem Blog LKD: http://lukhachdemit.blogspot.com/

Tình đầu à, anh nhận ra em rồi...

NHỮNG LỜI CHÚC GIÁNG SINH - Mối tình đầu bồng bột và khờ dại, hệt như tôi không thể nào chạm vào cái thế giới riêng đầy bí ẩn của em, nó sâu hút như đại dương mênh mông.

1. Đã bao giờ bạn đánh mất một điều gì đó thực sự quan trọng trong cuộc sống của bạn, quan trọng đến độ dù thời gian đã qua rất lâu rồi mà bạn vẫn thầm nuối tiếc mỗi khi nghĩ về nó. Rồi một ngày bỗng gặp lại, trái tim bạn đang vui sướng, hồ hởi nhưng còn cả lo lắng, không biết rằng mọi thứ có còn vẹn nguyên?

Tôi đã từng vội vã làm rơi mất một mảng kí ức của mình. Chính sơ suất đó vẫn khiến tâm tưởng tôi hằng nhói đau, trống rỗng vào những đêm không ngủ. Đôi lúc nó quá bình lặng, tôi nhất quyết phải có lại mảng kí ức đó để lấp vừa khoảng trống không ai có thể bù đắp.

Tôi không biết có nên gọi đó là tình yêu? Mối tình đầu bồng bột và khờ dại, hệt như tôi không thể nào chạm vào cái thế giới riêng đầy bí ẩn của em, nó sâu hút như đại dương mênh mông. Còn em, em đã từng nắm bắt hết thảy những gì thuộc về tôi, dễ dàng đến độ đôi khi tôi tưởng nó đã là bản năng của em vậy.

Miền kí ức ấy có vị mặn mòi của biển cả. Đôi khi tôi tưởng nó rất bình yên nhưng thực ra lúc nào cũng cuộn trào giận dữ. Đó là cái cảm giác mỗi khi tôi nhìn vào sâu tận đôi mắt em. Nhưng dù thế nào cũng tốt hơn bây giờ, khi tôi tưởng như mình đang ngập sâu trong chuỗi ngày tháng vô vị để mà mong, mà tiếc.

Cái trở mình của tôi làm thằng bạn bên cạnh tỉnh giấc. Nghe tiếng thở dài và khụt khịt, nó hỏi tôi, giọng hơi sửng sốt:

- Mày khóc à? Sao thế?

- Không... Dễ đến 8 năm rồi.

- Cái gì 8 năm?

Tôi lặng yên, mi mắt trĩu lại kéo bóng tối len lỏi đầy dần.

2. Bình minh trên biển đẹp lắm. Tôi không phải một gã trai lãng mạn nhưng vì em, tôi đã trót yêu những điều như thế. Mỗi lần có cơ hội này, tôi đều nhớ đến bóng hình em. Có những buổi sáng tinh mơ, em rượt tôi chạy dốc sức men theo bờ biển. Đôi mắt em ngời sáng tôi giơ tay xin hàng, em cười tươi bắt tôi cõng phạt trở về con phố nhỏ. Có lẽ bây giờ em đã khác, khác rất nhiều. Nhưng chắc rằng em vẫn còn yêu khung cảnh này, vẫn còn nhớ rằng trong những buổi bình minh như thế, kí ức của em còn một khoảng trống dành cho tôi. Nhưng biết đâu đấy khi vô tình gặp lại, em lại chẳng còn nhớ đến tôi.

Bờ biển này là kỉ niệm, với tôi, về em. Chúng tôi quen nhau một năm, đúng một năm. Rồi sự xa nhau cũng lặng lẽ, không sóng gió, không biến cố. Lời nhớ nhung chưa một lần trao nhau, lời yêu thương chưa bao giờ được nói. Có lẽ bởi một thằng con trai 18 tuổi như tôi lúc bấy giờ đã nghĩ đó chỉ là những xúc cảm vu vơ nhưng chính tôi lại không ngờ được bóng hình em vẫn ám ảnh tôi đến tận bây giờ.

Chuyến đi lần này là sự hội ngộ với quê hương, tôi đã nói với bố mẹ như thế để có thể một mình đến nơi này. Sau gần mười năm sống ở cái thành phố sầm uất nơi xứ người, tôi tưởng như mình được buông bỏ bởi một sợi dây bấy lâu trói chặt. Tôi muốn thấy em, thực sự rất muốn.

Tôi đã dành cả ngày đường để quay lại con phố mà trước kia tôi và em vẫn thường lui tới. Cát vẫn vàng, biển vẫn xanh và gió vẫn thì thầm khúc tình ca bất tận nhưng em thì không còn ở đó nữa. Không một ai biết em ở đâu. Căn nhà em ở trước đây đã bỏ hoang hơn bảy năm rồi, kể từ sau khi bố mẹ em mất vì tai nạn, vậy là không lâu sau ngày tôi đi. Tôi nghe tim mình như sụp đổ.

3. Tôi vẫn cố nán lại thành phố này vì một lí do vu vơ không biết rõ. Tôi đang mong một dịp may nào đó. Tôi đã đi mòn con đường dẫn từ khách sạn ra phố biển này nhưng lâu nay, điểm dừng chân quen thuộc của tôi là phòng tranh Bình Minh - cách khách sạn hơn một con phố.

Đúng như tên gọi, tôi áng chừng hơn một nửa số tranh được trưng bày vẽ cảnh bình minh ở đủ mọi góc độ. Chủ phòng tranh là một cô gái trẻ, làn da nâu đặc trưng của con gái miền biển nhiều nắng gió, đôi mắt long lanh và mái tóc tém hơi rối đậm chất nghệ sĩ. Cô ấy giống em đến lạ, nhất là đôi mắt. Không biết có phải vì thế mà mỗi lần trò chuyện, tôi đều thấy thân quen.

- Anh thích bức đó sao? - cô gái ấy hỏi khi thấy tôi đang chăm chú vào một bức tranh mới được trưng bày.
Tình đầu à, anh nhận ra em rồi...
Tôi giữ nét cười. Bức tranh vẽ cảnh bình minh, góc phải kí chữ "Sun" với hình mặt trời bé xíu. Không biết từ khi nào, tôi đã say mê bình minh miền biển như thế, qua những bức tranh được trưng bày ở đây.

- Này, sao cô lại thích bình minh như thế?

- Vì nó giống tôi!

- Không, chẳng phải cô rất dịu dàng hay sao?

- Làm sao anh biết được? Chỉ là lúc này thôi. Còn anh?

- Vì một người cũng rất thích bình minh.

- Ai vậy?

- Mối tình đầu...

4. Đêm về trên biển dù không đẹp rực rỡ như cảnh bình minh nhưng mang một vẻ gì đó rất riêng. Đêm dịu dàng với ngàn mắt sao lấp lánh. Tôi từng bảo em giống bình minh: quyết liệt, hoang dại và rực rỡ. Còn Nhật Thu - cô chủ phòng tranh tôi mới quen dạo gần đây lại dịu dàng y hệt màn đêm dù cái vẻ ngoài vô cùng gai góc. Em và cô ấy dường như đối lập nhưng tôi cứ ngỡ hai người là một, cùng đến để vỗ về trái tim tôi.

Tôi nhớ cái tát em dành cho tôi ngày chia tay. Tôi giữ chặt vai em, gằn từng tiếng một như giận dữ:

- Tôi sắp đi rồi, chỉ sáng mai thôi!

Nước mắt em rơi lã chã, em nói như hét lên rồi vùng chạy khỏi vòng tay tôi:

- Sao anh hèn nhát như vậy? Một năm rồi, phải không?

Tôi ngu ngốc, ngô nghê của ngày ấy không sao đủ can đảm giữ tay em, thì thầm sẽ liên lạc và hẹn ngày gặp lại. Chỉ mỗi việc đơn giản ấy mà tôi cũng không làm được, sau này tôi mới thấy mình sao mà nhu nhược, hèn nhát. Hèn chi em cứ luôn nói tôi ngờ nghệch, hèn chi tôi luôn thấy một cô bé như em thật mạnh mẽ, kiên cường, hèn chi... thì ra tôi vẫn cứ luôn yếu đuối nên mới không sao xóa được bóng hình em...

5. Đêm đen tĩnh mịch lắm, gió biển thốc mạnh dậy hương vị mặn mòi. Sự xuất hiện vô hình của ai đó, cảm giác buồn buồn chạy vòng tròn trên má. Tôi nhanh tay giữ lấy, là một cây cọ. Tôi đã phát hiện ra người đó là ai. Nhật Thu cười để lộ hàm răng trắng bóng khiến tôi cũng cười theo.

- Anh tính ở đây luôn sao?

- Tôi không biết nữa.

- Sao lại không, anh còn chờ gì nữa?

- Tình đầu.

- ...

- Tại tôi ngu ngốc, và hèn nhát nữa.

Tôi gục xuống đầu gối, giọt nước mắt lăn nhanh bị gió biển lùa khô tức thì. Tôi nghe tiếng Thu thở dài. Cái vỗ nhẹ vào lưng làm tôi hơi chột dạ:

- Là đàn ông, sao lại đa cảm như thế? Khổ, có biết không?

- Không, là tại tôi yếu đuối.

- Không đâu, là cô ấy mạnh mẽ hơn anh.

- ...

- Nhưng không phải mãi mãi đâu. Anh có tin những điều đối lập luôn tạo thành vòng tròn không? Khi con người ta cán mốc tận cùng của cái này cũng là lúc thoát ra khỏi nó và bắt đầu với cái kia. Nếu một ngày cô ấy mạnh mẽ đến mệt nỏi, cô ấy sẽ yếu đuối và cô ấy cần anh!

- Tôi chỉ sợ không bao giờ có cơ hội đó.

- Nếu tôi tìm được cô ấy, anh định sẽ thế nào? Ở bên nhau mãi mãi ư?

- Nếu chỉ là nếu thôi!

Thu bất ngờ bật dậy, đá tôi ngã dúi xuống, nói như hét rồi vùng vằng bỏ đi:

- Đồ hèn! Rõ ràng là anh không muốn, anh chưa thử mà đã sợ thua!

Thoạt tiên tôi sửng sốt, rồi ngạc nhiên và cuối cùng thì hoang mang tột độ. Tôi nhớ em cũng từng đẩy tôi và nói với tôi những lời y hệt. Em chưa bao giờ nói với tôi những lời lẽ yêu thương, dù chỉ một lần như bao cô gái khác. Em luôn lạnh lùng, em kiêu hãnh và bí ẩn với tôi. Hồi đó tôi vẫn khờ khạo tự hỏi tại sao một người như em có thể gắn bó với tôi lâu đến vậy? Sau này tôi mới hiểu ra vì tôi rất khờ nên em có thể nói những điểu vu vơ mà không sợ tôi vặn vọ, em thoải mái lúc ở cạnh tôi và dường như, tôi đã đánh cắp được tria tim em rồi.

***

2h đêm, phòng ngủ sáng trưng đèn. Tôi đang sắp xếp để trở về. Thu nói đúng, tôi quá hèn nhát. Sau tối hôm ấy, tôi không sao đủ dũng khí để đối diện với Thu, đã 3 ngày rồi. Tiếng chuông điện thoại muộn vang lên liên hồi khiến tôi hơi lo lắng. Nhìn thấy tên Thu, tôi lưỡng lự nhưng cũng quyết định nhấc máy:

- Anh... sắp đi chưa?

- Ừm... Sáng mai thôi!

- Tôi, tôi tìm được cô ấy...

Cái gì? Thu nói Thu tìm được em ư? Thu đâu biết gì về em ngoài những lời kể vu vơ và vài bức hình tôi cho xem. Tim tôi đập rộn nhưng vẫn cố giữ giọng bình tĩnh:

- Thu đừng đùa tôi nữa!

- Không, tôi không đùa, anh đến đi, phòng trưng bày ấy. Nhớ giữ máy!

Tôi lôi vội chiếc đèn pin trong ngăn khóa rồi đi thật nhanh đến phòng tranh. Nhớ đến cái giọng như nghẹn ngào của Thu trong điện thoại, tôi chợt lo lắng. Đây rồi, số 20 phố X. Phòng tranh tối om không có người. Tôi toan gọi thì giọng Thu lại vang lên trong điện thoại:

- Anh đến chưa? Nhìn sang bên kia đường đi. Thu tắt máy rất vội.

Tôi theo lời Thu. Trước mặt tôi là dáng một cô gái gầy nhom với mái tóc rối đang bị gió quật tung, đứng quay lưng về phía phòng tranh. Chiếc giá vẽ dựng đứng, tất cả vàng vọt dưới ánh đèn. Đó chẳng phải Thu sao? Nhưng đơn độc quá, khác xa cái vẻ sôi nổi, lí lắc thường ngày. Đó cũng là cảm giác trong tâm thức của tôi về em. Tôi lặng lẽ bước tới, bức tranh 8 năm về trước em vẽ tôi đang được Thu sửa sang dưới những ngón tay gầy. Tim tôi vỡ òa ra. Sao tôi lại khờ khạo đến độ mắc hai lần cùng một sai lầm như thế chứ? Em quay nhìn tôi, thản nhiên nhìn bờ vai động đậy:

- Là anh sao?

- ...

- Anh nhớ nó chứ? - giọng em lạnh tanh.

Tôi bỗng hoảng sợ ghì chặt vai em. Tôi sợ em sẽ bỏ đi như cái cách tôi đã làm với em 8 năm về trước.

- Đừng lạnh lùng với tôi như thế!

Em cười hiền ôm lấy cổ tôi. Nụ hôn nồng vội trao tôi chưa kịp định hình. Tôi nghe tiếng em thì thầm như gió:

- Tình đầu à, anh nhận ra em rồi...
Theo: Kenh14.vn
__________________________________________________ 
Lukhachdem Chúc Các Bạn 1 Ngày Thật Vui! 
Lukhachdem Blog LKD: http://lukhachdemit.blogspot.com/

Tháng Mười Hai, em nhắn nhủ gì cho cuối năm?

NHỮNG LỜI CHÚC GIÁNG SINH - Tháng Mười Hai, những ngày khép lại một vòng tròn vừa cũ, có dành lời nhắn nhủ gì cho quá khứ vừa qua không em?

Những ngày này là những ngày khép lại một vòng tròn vừa cũ, có dành lời nhắn nhủ gì cho quá khứ vừa qua không em?
Tháng Mười Hai, em nhắn nhủ gì cho cuối năm?

Những ngày tháng Mười Hai dường như lạnh hơn một chút, nỗi cô đơn đi lạc khắp hang cùng ngõ hẻm. Em sẽ bắt gặp những dòng người đi rất vội, vội vã giữa năm tháng bôn ba, giữa những con sóng cuộc đời tất bật, cả dòng thời gian cũng không dừng lại trong một cái nhíu mày. Em nhận ra rằng, những ngày cuối năm đang trôi

Những ngày tháng Mười Hai ai ai cũng gói ghém hoài niệm, cất vào sâu một ngăn tủ vô hình, đặt nơi lồng ngực trái. Thi thoảng phía bên ấy nhoi nhói đau, thi thoảng phía bên ấy lại nở một miền hạnh phúc. Em cũng đừng quên, làm giống họ, gói ghém những nỗi đau.

Một năm trôi qua, mọi người không ngừng nhìn lại những gì đã làm, đang làm và vẫn còn nuối tiếc chưa làm cho trọn vẹn. Người ta cân nhắc nhiều hơn việc đong đếm thời gian, thậm chí bây giờ, người ta còn cân nhắc cả tình yêu thương san sẻ cho những mối quan hệ cũ – mới chằng chịt. Em cũng đừng quên, làm giống họ, dành cho mình một góc khuất để đặt tên, những yêu thương cũ mới, những mối quan hệ thân quen, những hoài niệm vốn không còn liên quan đến hiện tại.

Đi ngoài đường những ngày cuối năm rất khác. Con người ta như cố tình đi chậm lẫn đi nhanh, như một kẻ vấn vương hoài tình cũ, nửa muốn năm cũ trôi qua, nửa muốn níu lại. Như chiều nay đi trên phố, bắt gặp ánh mắt buồn than thở tiếc thương, người ta lại chạnh lòng khi nghĩ về quá khứ. Em, đừng giống như người ta, hãy mỉm cười tiễn đưa những gì đã qua, dù thân thuộc, nhưng nó không còn đủ sức làm tổn thương em thêm nữa.

Những ngày cuối năm bừng lên sức sống của mùa lễ hội. Đâu đó trên phố phương giăng đèn lạ lẫm, con người ta dễ để mình lạc bước giữa đơn côi. Em, đừng giống như người ta nhé, nếu cô đơn hãy tự nắm lấy tay mình. Mùa mới về để cầu phước lành và bình an sẽ đến, không phải mùa để tự gieo phiền muộn đâu em!

Rồi những ngày của tháng cuối cũng trôi qua, quan trọng không phải là mình đã làm được gì, đánh mất những gì, mà quan trọng là khi nhìn lại một chặng đường ngắn ngủi, mình có còn cảm thấy hối tiếc điều gì hay không. Thay vì nặng lòng với những điều phiền muộn, chi bằng mở lòng đón nhận những chia sẻ từ xung quanh. Hãy học cách để mở rộng lòng mình, hòa nhập vào cuộc sống của người khác, cũng học cách bước đi vững chắc, không quá nhanh, đừng quá chậm, để tuổi trẻ vẫn tràn trề nhiệt huyết và hăng say.

Vậy nên, hãy dành những lời nhắn nhủ, những công việc ấm ủ cần làm, cả những yêu thương còn chưa kịp nói thành lời,… cho tròn vẹn câu hỏi:

- Này em, em nhắn nhủ gì cho cuối năm?
Theo: Kenh14.vn
__________________________________________________ 
Lukhachdem Chúc Các Bạn 1 Ngày Thật Vui! 
Lukhachdem Blog LKD: http://lukhachdemit.blogspot.com/

Sốc với ảnh "giường chiếu" phản cảm của hai cô gái trẻ

NHỮNG LỜI CHÚC GIÁNG SINH - Chưa hết nhức mắt với bộ ảnh mặc đồ cưới chụp ảnh "phòng the" của cặp đôi Hà Nội, hôm nay, lại thêm những bức ảnh "giường chiếu", trái với thuần phong mĩ tục của hai cô gái trẻ lan truyền trên mạng.
Sốc với ảnh "giường chiếu" phản cảm của hai cô gái trẻ
Hôm nay, cư dân mạng lại tiếp tục phát hoảng với những bức ảnh "giường chiếu" của hai cô gái trẻ. Trong ảnh, hai cô gái này mặc nội y rất gợi cảm, khoe thân hình nóng bỏng, liên tục có những shoot hình uốn éo, tạo dáng khiêu khích. 

Thậm chí còn có một số cảnh nóng, hành động phản cảm, dung tục chốn "phòng the" mà chỉ nhìn thôi đã khiến cho người xem có cảm giác khó chịu.

Những bức ảnh phản cảm đang được truyền tay nhau chóng mặt trên mạng xã hội.

Nhìn vào cách tạo dáng, góc máy cũng như biểu cảm của hai cô gái, có thể dễ dàng nhận thấy đây là một bộ ảnh có sắp đặt và hai cô gái trong ảnh chỉ là model cho concept này. Tuy nhiên, việc liên tục có những "đụng chạm cơ thể" giữa hai người đồng giới, lại vô cùng dung tục, phản cảm, chưa cần biết chúng có phải là những "tác phẩm nghệ thuật" hay không, nhưng những bức ảnh này đã phải nhận chỉ trích của cộng đồng mạng.

Giờ đây, việc chụp những tấm hình nhạy cảm rồi đưa lên mạng để được nổi tiếng đã gây nhàm chán, một số bạn trẻ, ekip đã chuyển sang cách làm mới, có phần "kịch tích" và thu hút hơn, đó là chụp ảnh "phòng the" nóng bỏng. Chỉ cách đây hai hôm, cư dân mạng vẫn chưa hết nhức mắt với bộ ảnh mặc đồ cưới chụp ảnh "phòng the" của cặp đôi Hà Nội, thì đến hôm nay, lại thêm những bức ảnh "giường chiếu", trái với thuần phong mĩ tục của hai cô gái này lan truyền trên mạng.

"Nhìn mấy bức ảnh này thật không biết nói gì nữa. Quá phản cảm nếu không muốn nói là toàn cảnh dung tục, khó chấp nhận. Không chỉ khoe thân mà những cô gái này còn cố tình gây shock bởi hành động đầy khiêu khích. Lại ca lại bài ca muốn nổi tiếng đây mà. Nhưng tại sao chỉ vì nổi tiếng mà dùng những hình ảnh thế này để tuyên truyền được nhỉ? Nổi tiếng chưa thấy, đã thấy toàn tai tiếng" - Facebooker T.Đ bình luận.

Up ảnh nóng lên mạng xã hội là một "chiêu trò" không có gì mới mẻ của nhiều bạn trẻ muốn nổi tiếng nhanh trên thế giới ảo. Nhưng những hành động này đang khiến cư dân mạng bị “bội thực” bởi những kiểu chơi trội ngày một trở nên lố bịch.
Theo: Kenh14.vn
__________________________________________________ 
Lukhachdem Chúc Các Bạn 1 Ngày Thật Vui! 
Lukhachdem Blog LKD: http://lukhachdemit.blogspot.com/

Friday, November 29, 2013

Gửi người phương xa ấy…

Đừng vì một ai mà nản lòng dừng lại khi phía trước là con đường còn quá rộng quá dài đến miên mãi và nào ai biết trước được ngày mai. Đúng không em - người phương xa ấy?

Sau một đêm mưa, tình cờ hôm nay những bước chân anh lạc vào con đường xưa cũ. Tất cả đều ướt át, nhoè nhoẹt. Cát ướt sũng, cây cỏ đọng nước, đoạn đường ngắn cũng lũng bũng vài vũng nhỏ có to có, ghế đá đó cũng không ngoại lệ.
Gửi người phương xa ấy…
Nhưng tuyệt nhiên mưa có trắng mờ sương muối cũng không đủ làm nhòa làm nhòe một kỉ niệm dẫu cũng đã ít nhiều bạc màu và phủ rêu xanh trong anh tự bao giờ, rồi làm vương nhớ trong anh câu nói một nhà văn: “Chỉ một con người, chỉ một con đường, mà nhớ nhung dai dẳng đến tận nhiều năm sau đó. Ta dây dưa mất cả một đời. Người đang tâm bước qua một thời.”

Vẫn biết ngự trị trong anh một nỗi nhớ không còn là tình yêu của một thời nắm tay dạo bước, tắm mình vào cái nắng xế chiều dìu dịu nhẹ, không nhớ nhung dai dẳng, chỉ là đôi lần bất chợt thấy nhớ thì nhớ, thế thôi. Nhớ và thầm cám ơn tin nhắn chọc phá của bè bạn đã se kết Người và Ta. Đôi khi ngẫm nghĩ lại vẫn không ngờ cả hai quen nhau trong một khung trời xa lạ: chỉ bước qua vài bậc tam cấp ga-ra, cái nhìn nhau cũng chỉ lướt xuyên qua, ấy thế mà thay đổi cuộc đời hai ta - hai trái tim ngà ngà say, lắm niềm vui, hạnh phúc, cũng không ít nỗi đau. 

Nhớ ai khép nép mỗi khi trời đổ cơn mưa để vai anh được là chỗ dựa, đầu ai tựa vào, để ai luôn thì thầm vào tai anh một tương lai khi nhìn đường mưa trắng xóa trải dài ngút mắt không thấy đâu điểm dừng: "Mãi mãi là đường vô hạn, không bao giờ giới hạn bởi hai đầu như đoạn, Ngố nhé".

Ừ thì anh ngố nên trói chặt niềm tin vào viễn cảnh tương lai mỹ mãn mà cô gái chuyên toán như em tưởng tượng ra và đáp lại bằng cái áp tay siết chặt chắc chắn, rồi áp cả hình học Ơ-clit vào chúng ta (Có một và chỉ một đường thẳng đi qua hai điểm bất kỳ), luôn vững tin mãi mãi bước trên cùng 1 và chỉ 1 con đường tình dài vô hạn, không phải dừng như đoạn bởi hai điểm muôn đời chỉ biết đứng nhìn nhau từ rất xa.

Cũng vì anh ngố nên đã từng cố chấp tạo đường khi em tự chấm điểm ngắt đoạn, đã từng cố chấp nhìn em đành đoạn bước trên con đường - nơi đó anh là một điểm chỉ đứng ngóng chờ người thương ngược hướng, dẫu biết “là người ở lại có bao giờ vui…”. 

Dẫu lòng đã nguôi ngoai về kí ức nhưng anh bất chợt rùng mình, không phải vì cái lạnh sau một đêm mưa mà vì cơn gió cũ xưa vây quanh, ùa về làm gợi nhớ hơi ấm một thời yêu thương, níu với. Có yêu thương mới có níu với nhưng càng níu những ngón tay lại càng xa vời. Dây tơ hồng từng được cẩn mẫn se sát bao nhiêu một khi bị cắt bởi ánh mắt sắc lạnh ngoảnh mặt thờ ơ thì có níu cũng chỉ kéo về phía mình đầu dây trống không, có khi còn làm rối mình hiện tại, rối tình tương lai.

Vì vậy chỉ biết tự dặn lòng việc nên làm của những người ở lại như anh là hãy thôi đơn côi thì thầm cùng kí ức, thôi thao thức tìm đêm, thôi mộng mị những giây phút êm đềm, thôi khắc khoải đưa mắt qua thềm khi nghe xác lá khẽ rơi êm. Hãy tự níu lấy bản thân ngụ lại hiện tại - không còn bước song đôi - để Người thản nhiên đi về phương trời mới. Vì đường đời dù ngắn dù dài, có độc bước hay có sánh vai thì ai cũng từng đôi lần dừng chân nhìn lại để biết đâu là bước đúng - bước sai. Đừng vì một ai mà nản lòng dừng lại khi phía trước là con đường còn quá rộng quá dài đến miên mãi và nào ai biết trước được ngày mai. Đúng không em - người phương xa ấy? 
Kenh14.vn
__________________________________________________ 
Lukhachdem Chúc Các Bạn 1 Ngày Thật Vui! 
Lukhachdem Blog LKD: http://lukhachdemit.blogspot.com/

Chăm sóc da đơn giản cho các bạn "nghiện máy tính"

NHỮNG LỜI CHÚC GIÁNG SINH - Chăm sóc da đơn giản cho các bạn "nghiện máy tính", Làm việc nhiều với máy tính sẽ khiến cho làn da chúng ta trở nên xấu xí đấy!

Sức Khỏe Giới Tính:
Chăm sóc da đơn giản cho các bạn "nghiện máy tính"
Theo: Kenh14.vn
__________________________________________________
Lukhachdem Chúc Các Bạn 1 Ngày Thật Vui!
Lukhachdem Blog LKD: http://lukhachdemit.blogspot.com/

Cách tự nhiên giúp cơ thể khỏe mạnh khi tỉnh giấc

NHỮNG LỜI CHÚC GIÁNG SINH - Cách tự nhiên giúp cơ thể khỏe mạnh khi tỉnh giấc, Đây đều là những cách tự nhiên vô cùng đơn giản đấy!

Sức Khỏe Giới Tính:
Theo: Kenh14.vn
__________________________________________________
Lukhachdem Chúc Các Bạn 1 Ngày Thật Vui!
Lukhachdem Blog LKD: http://lukhachdemit.blogspot.com/

Đi tìm thủy quái bí ẩn gây kinh hãi người dân Canada

NHỮNG LỜI CHÚC GIÁNG SINH - Sự xuất hiện của sinh vật huyền bí này đã gây ra nỗi ám ảnh kinh hoàng khắp vùng hồ Thetis...

Vào năm 1972, một sinh vật huyền bí với hình dáng ma quái, chưa từng được khoa học biết đến đã xuất hiện ở hồ Thetis, Canada. Con "quái vật" bí ẩn này đã gây ra một nỗi kinh hoàng khắp vùng hồ, nhưng cũng đem lại cho nơi đây nhiều lợi ích không tưởng…
Đi tìm thủy quái bí ẩn gây kinh hãi người dân Canada
Từ những lời đồn đại...

Nằm ở vùng Victoria thuộc British Columbia (Canada), hồ Thetis được thành lập vào năm 1958 với mục đích cho người dân tới tham quan, du lịch, giải trí... nhưng đây cũng là nơi khởi nguồn của những lời đồn đại về sinh vật vô cùng bí ẩn, đáng sợ.

Những báo cáo đầu tiên mô tả sinh vật kỳ lạ này được công bố vào đầu thập niên 1960. Trước sự hoài nghi của khoa học quốc tế, một sinh vật được mô tả giống hình người, cao gần 2m. Toàn thân nó được phủ một lớp vảy cá, nét mặt vô cùng hung dữ. Con vật đáng sợ này cũng có một hàm răng sắc như dao cạo. 
Hồ Thetis là điểm đến quen thuộc của nhiều người dân trong vùng để giải trí, vui chơi.

Không chỉ vậy, dọc phần đầu, tay, chân của quái vật có rất nhiều gai nhọn nhô ra như một cây xương rồng. Trong bóng tối, hai mắt của nó sáng rực, bàn tay, bàn chân có màng. Người dân địa phương gọi con vật này là thủy quái hồ Thetis.
Nhưng ở đây lại xuất hiện một con quái vật có 1-0-2.

Tuy nhiên, những báo cáo này vẫn chưa mấy tin cậy bởi nhiều người cho rằng, các câu chuyện ma quái là "đặc sản" của Bắc Mỹ. Ở đây bất cứ ai cũng có thể kể hàng chục sự tích liên quan đến những sinh vật tồn tại ở địa ngục. 

Tuy vậy, nhiều nơi như Ohio, Delaware, Louisiana và North Carolina cũng có đưa ra báo cáo về sự xuất hiện của loài sinh vật này. Họ cho rằng, "quái vật" hồ Thetis rất giống với một hung thần của người dân đất nước Haida - vị thần với khuôn mặt như con người, có hai đuôi và mọc vảy cá khắp cơ thể.

... đến những cuộc chạm trán có thực…

Quái vật Thetis vẫn chỉ được coi là một câu chuyện "con ma đô thị" cho đến năm 1972. Vào tháng 8/1972, sở cảnh sát đã nhận được cuộc gọi khẩn cấp từ người dân ven hồ Thetis báo cáo về việc hai cậu bé nhỏ bị tấn công bởi một con vật lạ lùng. 
Con quái vật có vảy cá khắp cơ thể.

Hai cậu nhóc Robin Flewellyn (16 tuổi) và Gordon Pike (17 tuổi) kể lại trong hoảng sợ. Khi đang đứng trên bãi nước gần trung tâm giải trí hồ Thetis, cả hai nhìn thấy một vật đang di chuyển trong hồ. 

Quá hiếu kì, hai cậu nhóc liền chạy ra sát bờ hồ để coi và lấy đá ném vào thứ lạ lùng kia. Bỗng nhiên, một thân hình khổng lồ nhô lên khỏi mặt nước và lao nhanh về phía trước. Robin cùng Gordon hét lên vì sinh vật kia có bộ dạng quá đáng sợ. Nó hình người nhưng có một răng nhọn hoắt, mọc nham nhở, đôi mắt sáng rực cùng vảy cá mọc toàn thân.
Con quái vật này cao gần 2m và vô cùng hung dữ.

Cả hai "chạy bán sống bán chết" về chiếc xe ô tô để cách đó 50m. Con vật nhanh chóng đuổi theo và kịp cắn vào tay của Robin trước khi hai cậu nhóc đóng sầm cửa xe lại. Cánh cửa đập mạnh vào mặt con quái vật khiến nó kêu lên đau đớn rồi nhanh chóng quay lại hồ Thetis. 

Khi cảnh sát tới nơi, họ quan sát hiện trường và tìm thấy rất nhiều vảy cá có kích thước lớn và cứng. Vết thương trên tay của Robin khá sâu, ngập tới gần xương và không hề giống vết cắn từ các loài động vật bình thường. 
Cảnh sát nhanh chóng phong tỏa hiện trường, đồng thời cử thợ lặn tìm kiếm con quái vật kia. Nhưng sau 3 ngày lùng sục, mọi dấu tích thu được là con số 0 tròn trĩnh. Nhiều người bắt đầu tin rằng, mọi việc chỉ là trò đùa quái ác của hai đứa bé muốn trở nên nổi tiếng mà thôi.

Nhưng chỉ một tuần sau đó, con quái vật hồ Thetis lại tiếp tục xuất hiện. Lần này nạn nhân của nó là con vật nuôi tội nghiệp. Hai cậu bé tên Mike và Russell khi đang câu cá đã nhìn thấy ở phía bờ hồ có một chú chó nhỏ đang bị một sinh vật cắn xé rồi kéo xuống nước. Sinh vật kia hình người, to lớn cùng thân thể toàn vảy cá. Quá hoảng sợ, cả hai liền nhanh chân chạy tới cửa hàng gần nhất và báo cho cảnh sát.
Con quái vật bơi rất nhanh dưới nước cũng như di chuyển linh hoạt trên bờ.

Cảnh sát tiếp tục tìm kiếm một cách mạnh mẽ nhưng không thể nào phát hiện ra được sinh vật quái dị kia. Nhiều người đồn đại rằng, có rất nhiều nạn nhân xấu số đã bị con quái vật ăn thịt. 

Thậm chí, tờ Victoria Daily Times đã đưa ra một danh sách dài những người mất tích bí ẩn khi đi chơi ở hồ Thetis. Một họa sĩ của tờ báo đã vẽ lại quái vật Thetis theo mô tả của các nạn nhân và trở thành kiểu mẫu của rất nhiều bộ phim giả tưởng hay truyện tranh sau này.

Lời giải thích khó chấp nhận...

Sau nhiều cuộc điều tra, cảnh sát kết luận rằng, con quái vật tấn công cậu nhóc Robin chính là một con thằn lằn Tegu. Sinh vật này rất nhanh nhẹn, hung tợn, vô cùng phàm ăn, khi đói bụng nó có thể tấn công con người để ăn thịt. 

Thằn lằn Tengu dài khoảng 1,5m, một số con có thể phát triển tới 4m, bơi giỏi dưới nước nhưng có thể leo trèo và sống trên cây cao. Điều này có thể giải thích vì sao cảnh sát không thể tìm kiếm được con quái vật dù đã tìm kiếm rất kỹ ở hồ Thetis. 
Liệu sinh vật bí ẩn này có phải là một con thằn lằn Tegu?

Giả thuyết này càng được nhiều người tin bởi trước ngày Robin và Gordon bị tấn công, một người dân đã gọi điện báo với cảnh sát về việc con thằn lằn Tengu dài 2m của ông vừa sổng chuồng. 

Nhưng giải thích này vẫn chưa làm hài lòng nhiều người khác, nhất là Robin và Gordon. Hai cậu cam đoan rằng, thứ đã tấn công mình là một sinh vật hình người đứng trên hai chân chứ không phải là thằn lằn. 
Các nhà khoa học còn cho biết, không một con thằn lằn Tegu nào có thể sống qua được mùa đông khắc nghiệt ở Canada. Thế nhưng hàng năm, cơ quan chức năng vẫn nhận được các báo cáo về sinh vật kì lạ trên.

Nhưng dù nguyên nhân là sao, quái vật này đã giúp cho hồ Thetis trở thành một địa điểm du lịch thú vị. Hàng năm, có rất nhiều người đến đây mong muốn được diện kiến sinh vật lạ lùng này. Và quái vật hồ Thetis nhanh chóng trở thành một nhân vật phản diện được sử dụng rất nhiều trong phim ảnh, truyện tranh, game.
* Bài viết sử dụng tư liệu tham khảo từ các nguồn: American Monster, Phantoms and Monster, Wikipedia...

Bạn có thể xem thêm:


Theo: Kenh14.vn
__________________________________________________
Lukhachdem Chúc Các Bạn 1 Ngày Thật Vui!
Lukhachdem Blog LKD: http://lukhachdemit.blogspot.com/

Vẻ đẹp ma quái của sa mạc "già cỗi" nhất thế giới

NHỮNG LỜI CHÚC GIÁNG SINH - Những hình ảnh không thể tin nổi chụp lại quang cảnh kỳ thú của sa mạc "nhiều tuổi" nhất thế giới.

Chúng ta thường quá quen thuộc với hình ảnh đụn cát trải dài đến vô tận ở những sa mạc, hoang mạc lớn trên thế giới. Thế nhưng, để biến được những hình ảnh này trở nên khác lạ, nhiếp ảnh Shawn van Eeden đã đưa góc nhìn sáng tạo của mình để chọn được các khung hình đặc biệt. 

Một khung cảnh với nhiều tầng màu, "họa tiết" hoa mắt được hiện lên - ghi lại vẻ đẹp ma quái của sa mạc Namib.











Theo: Kenh14.vn
__________________________________________________ 
Lukhachdem Chúc Các Bạn 1 Ngày Thật Vui! 
Lukhachdem Blog LKD: http://lukhachdemit.blogspot.com/