Có những buổi chiều mưa ngâu. Anh đâu biết chỉ mình em lặng lẽ.
Xuân Đào(Tôi làm thơ)
Anh nhớ không những lần gặp gỡSao thấy em mà anh vẫn làm ngơCớ sao anh là kẻ vô tìnhLại vô hình bước vào trái tim em.
Anh có nghe không lời em muốn nóiVới anh, em có vị trí nào chăng?Cau trầu vẫn chờ người xưaLối mòn vẫn một bóng đi về đó thôi.
Cuộc đời sao lắm trái ngangTao phùng làm gì để có buổi chia lyNgười ra đi kẻ ở lạiBiết bao giờ có ngày trùng quang.
Anh biết chăng, em không thích chờ đợiYêu anh rồi mới biết đợi mongMong một ngày không xa ấyVui vầy bên nhau dưới một mái nhà.
Em hy vọng anh là người chung thủy Cũng chẳng mong gì hoàn mỹ của tình yêuCũng như khe hở của một ngày mớiĐón chào em trong buổi sáng tinh mơ.
Nắng vào xuân là tia nắng mátSưởi ấm lòng của kẻ nhớ thươngNhư một lời mãi khắc ghiMãi yêu anh đến hết cuộc đời.
Hãy nói cho em nghe những lời anh muốn nóiĐã yêu em sao cứ mãi lặng thinhBình minh lên, em chỉ cần có thếVà nắm tay anh về trong ánh hoàng hôn
Vài nét về blogger:
Đừng làm điều bạn không thích cho người khác.Bài đã đăng: Mùa xuân không anh, The voice không tôn trọng khán giả
Theo Tin Yahoo
No comments:
Post a Comment