Yêu 24/7 - Lời cuối cho tình đầu!
Anh ah! Không biết anh còn yêu thích Blog Radio như ngày trước nữa không nhỉ? Còn em lại là 1 fan trung thành của Blog Radio rồi anh ạ! Chính anh đã mang Blog Radio cùng với những câu chuyện cảm động và ý nghĩa. Và bây giờ em lại đang nhờ Blog Radio mang những thông điệp có ý nghĩa tới anh!
Em biết trong khoảng thời gian qua em đã kiến anh không vui, bị dày vò và có thể còn oán trách em nữa phải không anh? Nhưng thực sự em không còn lựa chọn nào khác bởi chỉ có như vậy mới có thể giúp ta quên được nhau! Có người nói em không nên làm như vậy nhưng em tin vào trực giác của mình và em tin em đã làm đúng.
Kể từ giờ em sẽ trở thành một con người mới, sẽ lại cười suốt cả ngày, không âu sầu phiền muộn và sẽ không rơi nước mắt vì anh nữa. Em sẽ trở về với em của những ngày chưa yêu anh! Sẽ lại là một con nhỏ tinh nghịch, hay cười, mạnh mẽ, gai góc và không khóc! Sẽ lại tôn thờ cái chủ nghĩa độc thân mà khi yêu anh em đã có ý định từ bỏ. Em sẽ lại sống và tiếp tục những niềm đam mê còn dang dở. Trở về là một người tham vọng, cầu toàn và chín chắn hơn!
Em sẽ không cố gắng để quên anh nữa bởi em biết dù cố gắng đến thế nào thì em cũng không thể quên. Nhưng em sẽ cất giấu anh thật kỹ trong trái tim mình và khóa nó lại thật chặt để nó sẽ không còn ảnh hưởng quá nhiều tới cuộc sống của em nữa. Em cũng sẽ học cách trấn tĩnh để mỗi khi đọc tin nhắn của anh em không còn run lên bần bật nữa.
Và nếu một ngày nào đó trên đường đời tấp nập mình gặp lại nhau em sẽ cố gắng nở một nụ cười thật tươi để chào anh và anh cũng vậy nhé! Mình phải sống thật tốt để sau này khi gặp lại không phải hối hận về những quyết định trong quá khứ anh nhé! Và anh cũng đừng nghĩ rằng mình có lỗi với em nữa nghe anh! Bởi trong tình yêu không có ai là người có lỗi cả, tất cả đều phụ thuộc vào cảm xúc thôi.
Nếu anh hết cảm giác yêu đối với em rồi thì đương nhiên em cũng ko muốn anh ở bên em nữa vì cho dù em có yêu anh đến thế nào đi nữa em cũng không muốn một cái xác không hồn ở bên em. Thứ em cần là một người toàn tâm toàn ý yêu em sợ mất em chứ ko phải một người nói yêu em thật nhiều nhưng vẫn để em ra đi.
Em không trách anh cũng chưa một lần hối hận vì đã yêu anh. Khi bên anh em đã thực sự hạnh phúc và em luôn chân trọng những giây phút ấy! anh đã cho em biết cảm giác yêu một người bằng cả con tim mình là như thế nào, anh cũng cho em biết được rằng em cũng biết ghen, biết vì một ai đó mà thay đổi, anh cũng đã cho em biết giọt nước mắt của hạnh phúc ngọt ngào đến cỡ nào và anh đã cho em những kỷ niệm vô giá mà có lẽ cả đời này em sẽ không thể có được lần thứ hai trong đời.
Mình đã có cái duyên gặp gỡ nhưng có lẽ không có cái nợ để đi cùng nhau đến tận cuối con đường. Em vẫn bước đi trên con đường ấy nhưng anh thì đã tìm được cho mình một lối đi riêng thích hợp với anh và em tôn trọng quyết định ấy của anh!
Đã đến lúc em phải chính thức khóa cửa trái tim mình để cất giấu anh cùng những kỷ niệm thật kỹ…
Em sẽ cất cái vị ngọt của ly kem trong đêm mùa Đông ấm áp
Sẽ cất những giọt mưa xuân trong chiều tấp nập,
Sẽ cất cánh đồng hoa bất tận ngào ngạt tỏa hương,
Sẽ cất con đường tình nhân vào góc tối,
Sẽ cất bãi biển với bờ cát trắng và làn nước trong xanh vào chiều Đông với nắng nhẹ,
Sẽ cất giữ lần đầu tiên trong đời đi xem phim ở rạp vào ngày hè oi ả, sẽ cất ly ca cao nguội lạnh trong cái ấm áp của mùa Đông,
Sẽ cất buổi chiều rong ruổi trên đường ngắm chợ hoa ngày tết mà em làm mặt lạnh không nói tiếng nào, em cũng sẽ cất cả những lời nói yêu thương, những câu chuyên huyên thuyên hằng đêm để nấu cháo chiếc điện thoại,
Cất cả những giận hờn vô cớ, cất cả sự yếu mềm, và cất tất cả mọi thứ về anh vào sau cánh cửa trái tim, khóa nó lại bằng cái khóa lý trí rồi đem trái tim đã được khóa ấy chôn thật sâu nơi đáy lòng mình.
Còn nhớ lúc mới yêu anh thường gọi đùa em là "bộ xương di động" lúc đó em giả vờ không thích anh gọi như vậy nhưng thực ra em chỉ giả vờ để nũng nịu với anh thôi chứ tim em thì lại đập rộn ràng vì hạnh phúc anh biết không? Rồi khi anh gọi em là "cụ non" nữa!
Em cũng chỉ giả vờ không thích thôi chứ thực sự là em rất thích bởi cái tên đó sẽ không “đụng hàng” với bất cứ ai cả! nhưng anh biết em thích nhất anh gọi em là gì không? là "bé con" đó anh ah! mỗi khi nghe anh gọi như vậy thực sự em thấy ấm áp vô cùng! em có cảm giác an toàn vì sẽ được anh che chở khi anh gọi em như vậy!
Cũng đã có lúc em ước mình có thể giống với những cô gái khác: sống đơn giản 1 chút, bớt suy nghĩ một chút, dễ quên và dễ chấp nhận một người một chút, có thể cho phép bản thân mình dựa dẫm vào người khác nhiều 1 chút… nhưng em làm không được.
Vậy nên em đành chấp nhận cái con người tưng tửng này như 1 lựa chọn duy nhất mà thôi. Ừ thì là em gai góc, em không thể dịu dàng! Đúng vậy một người như em thì sẽ không bao giờ có thể đi cùng anh đến cuối con đường được phải ko anh?
Người phụ nữ anh cần là một cô gái dịu dàng thùy mị, yếu đuối một chút để anh có thể bảo vệ che chở, nghĩ ít 1 chút để anh có thể suy nghĩ giùm cô ấy, không có nhiều phiền muộn như em để luôn mang lại cho anh niềm vui và quan trọng là có thể ở gần bên anh chăm sóc anh, lo lắng cho anh, ở bên anh nắm tay anh những lúc anh cần!... những điều đó em không có!
Anh cứ bước đi con đường mà anh đã chọn, còn em sẽ vẫn ở đó nơi cuối con đường để chờ anh dẫu biết sẽ chẳng bao giờ quay về con đường ấy! nhưng em vẫn sẽ chờ bởi vì đợi chờ với em có lẽ cũng là một hạnh phúc! Từ giờ em sẽ không làm phiền tới anh nữa, cũng sẽ còn những status chứa đầy tâm trạng dành cho anh nữa! em sẽ để anh trọn vẹn trong tim, khóa cửa nó thật cẩn thận để không gì có thể làm tổn thương thứ bên trong cánh cửa đó!
Anh ah! Anh có biết là anh ích kỷ và tàn nhẫn lắm không anh? Anh nói với bạn của chúng ta là anh nghĩ cho em nhưng thực ra thì anh nghĩ cho em hay anh đang nghĩ cho chính mình hả anh?Anh nói anh hiểu em nhưng thực ra anh có hiểu em thật không anh? Hay chỉ là anh đang cố áp đặt suy nghĩ của mình cho người khác? Anh tàn nhẫn lắm anh biết không?
Anh nhổ hết cái gai sắc nhọn trên mình con nhím để mặc cho nó đau đớn với những vết thương chằng chịt rồi lạnh lùng bỏ đi! Anh là một người có trách nhiệm như thế đó sao anh? Tại sao anh nói rất sợ nước mắt, và hứa sẽ không bao giờ để em phải rơi nước mắt nhưng rốt cục lại làm nước mắt em rơi nhiều đến vậy?
Mọi thứ đã chấm hết phải không anh? Em cũng chẳng biết nói gì thêm nữa! em không đủ cao thượng để chúc anh cùng người mới hạnh phúc, nhưng thật lòng trong em mong anh hạnh phúc! Chúc cho anh sẽ thành công trên con đường sự nghiệp mà anh nói rằng anh đã đánh đổi tất cả vì nó! Nhưng anh ah! Đừng quá coi trọng sự nghiệp mà lãng quên chính mình và những người xung quanh anh nhé! Hãy sống thật tốt, sống cho em thấy anh rời xa em là đúng! Sống thật tốt và hạnh phúc anh nhé! Em cũng sẽ hạnh phúc khi thấy anh hạnh phúc.
“Cụ Non” của anh!
Theo: Blogviet.comvn
No comments:
Post a Comment