Blog Tháng 8 - gửi những yêu thương xa vời, tụt nhẹ qua kẽ tay. Café Blog - Tháng 8, cho những yêu thương xa vời, tụt nhẹ qua kẽ tay và len dài như những giọt nước mắt.
***
Cơn gió heo may bất chợt ùa về, thoảng trong hương bưởi hương cau là vị nồng của đất, vị hăng hắc của cái nắng cuối ngày. Bất giác em nghe trong mình trở dậy một nỗi yêu thương. Thì ra là mùa đang về, thu đang chạm ngõ. Em nghe màu thời gian gõ từng nhịp yêu thương vào buổi chiều tím nhạt. Tháng 8 - mùa về...
Tháng 8, vậy là một lần nữa mùa lại giấu anh. Em nghe lòng không bình yên, nghe tim mình thổn thức và nghe trỗi dậy một nỗi niềm mùa sang.
Tháng 8, ngày nhận được giấy báo đậu đại học, em vừa vui vừa buồn - một nỗi buồn của đứa con gái sắp xa gia đình để bắt đầu một cuộc sống mới, ở một vùng đất mới và cả những con người mới. Có một ngày tháng 8 nắng đẹp, trời trong và gió nhẹ, em áo phông giày cỏ, khoác ba-lô lên vai, bắt chuyến xe buýt đầu ngày để đến với thành phố xa lạ cho một tương lai mới. Từ dạo ấy, tháng 8 của những ngày xa quê trong em là nỗi buồn, niềm nhớ, yêu thương và cả nước mắt.
Tháng 8, cho những yêu thương xa vời, tụt nhẹ qua kẽ tay và len dài như những giọt nước mắt. Có những ngày tháng 8 trong xanh, em bình yên nghe thu đến bên đời. Một ngày nắng nhạt, bạn nắm tay em dẫn đi trên phố đông người, rồi kể em nghe về đủ thứ chuyện trên trời dưới đất. Chuyện bạn kể nghe thơm mùi kí ức. Là những chiều có cơn gió heo may ùa về, bạn đèo em qua từng con phố cổ quen thuộc, từng góc hẻm rêu phong của thị thành hay những đem trời đầy sao, em lại cùng bạn ngước mắt lên trời hòng tìm ra ngôi sao sáng nhất.
Đi qua bao mùa thu tháng 8 như thế, rồi bạn cũng rời xa em để đi tìm hạnh phúc riêng cho mình. Nhớ tháng 8, em nhớ bạn.Nhớ những ngay bên nhau đó em hồn nhiên còn bạn thì trong sáng. Em thấy ganh tị với mùa thu, với tháng 8, với người con trai mà bạn yêu thương và cả đứa bé mà bạn đang mang. Em như thế có ích kỷ quá không anh?? Nhưng vì muốn nhìn thấy bạn vui nên em sẽ không như thế nữa, vì với em chỉ cần bạn bình yên là đủ.
Tháng 8, tháng đã mang anh đến trên cuộc đời này. Yêu anh, em yêu cả khoảng trời ngập tràn hoa cỏ may với cái nắng hanh hao của những ngày chớm thu cùng cơn gió heo may dịu ngọt.
Tháng 8, có một định mệnh chưa từng đến. Anh bảo anh tin vào định mệnh, nếu cuộc sống sắp đặt cho ai đó đến với nhau thì có đi đâu họ cũng sẽ quay về bên nhau. Em đã tin và muốn tin như thế, nhưng em còn tin hơn định mệnh hay duyên phận ấy nằm ở trong tay mình. Qua bao mùa mưa nắng như thế, em thấy yêu thương đang dần trôi xa, nghe tim mình thổn thức lắm anh à!! Vậy nên, anh hãy tạm để cái gọi là định mệnh kia ra bên lề cuộc sống đi, anh nhe! Và anh phải tự đi tìm cho mình một định mệnh.
Tháng 8, em bây giờ đã không còn là con bé ngây thơ trong sáng của ngày xưa nữa. Cuộc sống bắt em phải làm thế này hay thế kia nên hồn nhiên đã là một điều chỉ còn trong quá khứ. Em thấy mình già nua, cảm xúc cứ trốn đâu cả, không còn nổi một lời yêu thương. Em bây giờ thôi không tìm anh nữa mà sẽ tìm lại em của những ngày xưa ấy. Và em, sẽ một lần thử để cho định mệnh sắp xếp, nha anh!
• Thu Hiền
Theo: Blogviet.com.vn
No comments:
Post a Comment