Saturday, April 20, 2013

Chỉ cần anh hiểu - Những cách yêu

Có lẽ anh sẽ chẳng bao giờ hiểu được là anh quan trọng với em như thế nào.


Cảm ơn anh, cảm ơn anh thật nhiều, vì những gì anh mang đến, vì những tháng ngày đã qua dù là thật lòng hay không thì em vẫn luôn trân trọng điều đó, bởi ai đó đã từng nói "hạnh phúc lớn nhất trên đời là tin rằng mình được yêu". 
Em đã và sẽ mãi yêu anh bằng tất cả tình yêu có thể (Ảnh minh họa)
Em đã và sẽ mãi yêu anh bằng tất cả tình yêu có thể (Ảnh minh họa)
Cảm ơn những nụ cười anh đã mang đến, và cảm ơn cả những giọt nước mắt, khi nụ cười nở trên môi em biết mình đang hạnh phúc, khi nước mắt ướt mi em biết mình yêu anh thật nhiều. Anh biết điều lớn nhất anh mang lại cho em là gì không? 

Đó không phải là vật chất xa hoa hay những món quà xa xỉ, mà đó là một ước mơ giản dị mà nếu như không có anh thì em đã vô tình đánh mất - "mơ ước đươc làm mẹ". Thật lòng những nỗi đau, những mất mát của quá khứ đã để lại trong tâm hồn em những vết sẹo lồi lõm. Những người đàn ông trước anh đã cho em biết mùi vị của khổ đau nhiều hơn là hạnh phúc, anh xuất hiện đúng lúc em đau khổ nhất, bù đắp và làm con tim em như vui trở lại.

Anh biêt không? Có những lúc anh làm em như vỡ òa hạnh phúc, em hạnh phúc đến không dám tin, em nghi ngờ, em sợ hãi ngay cả khi ở trong vong tay anh. Ngày ngày trôi qua em hy vọng tình yêu của mình đủ lớn để anh không bao giờ buông lơi vòng tay ấy. Em sợ, thực sự em rất sợ... 

Lúc này đây em lặng đi khóc không thành tiếng, con tim đau nhói, vì em có cảm giác anh không còn yêu em như trước nữa? Em phải làm gì đây anh? Em nhớ mình đã từng ngất đi trong những tiếng nấc khi người yêu rời khỏi thế giới này, em đã mất niềm tin vào cuôc sống, chìm trong nước mắt mà vẫn không vơi niềm đau. 

Anh đến cùng lúc những cơn gió mùa thu bắt đầu thổi nên em cảm nhận tình yêu anh dành cho em cũng nhẹ nhàng như chính những cơn gió ấy, không dữ dội nên rất bình yên, nhẹ nhàng đủ để xoa dịu nhưng cơn đau quặn thắt, cũng đủ để làm hồi sinh con tim khô héo.

Anh yêu! Anh đã lấp đầy những khoảng trống trong em, cuộc đời mới 26 tuổi đã nham nhở như một chiếc áo rách, anh đã vá nó lại khi mà tự nó muốn ném mình vào thùng rác. Có lẽ anh sẽ chẳng bao giờ hiểu được là anh quan trọng với em như thế nào, chính em cũng chẳng bao giờ nghĩ là sẽ yêu anh nhiều đến thế. 

Tình yêu em dành cho anh dù đúng hay sai, dù màu hồng hay màu đen, dù hạnh phúc hay khổ đau, em không bao giờ hối hận. Em đã và sẽ mãi yêu anh bằng tất cả tình yêu có thể, chỉ cần anh hiểu điều đó.

Đêm thật lạnh, cái lạnh của da thịt và lạnh cả con tim. Lúc này đây em nhớ anh cồn cào, da diết. Nhớ vòng tay siết chặt, nhớ hơi ấm, nhớ những ngày đầu bên anh, hạnh phúc ngập tràn... Đã rất nhiều người phải ghen tỵ, lúc đó em cảm ơn số phận đã cho em được gặp anh, nhưng ý trời không ai biết trước, em mong mình mãi như lúc mới yêu. 

Cuộc sống dạy em biết chịu đựng, vì thế dù nước mắt không ngừng rơi em cũng không bỏ cuộc, khi nào anh còn yêu em thì khi đó em vẫn đủ sức chờ anh mỗi đêm. Sống với nỗi nhớ và sự chờ đợi, em sẽ làm được, sẽ không phản bội, em sẽ vẫn là em của ngày đầu anh yêu. 

Anh ơi, nếu như một ngày nào đó tình yêu em dành cho anh không đủ lớn để giữ anh lại thì em sẽ buông tay, sẽ trả anh về những ngày xưa không có em, dù em biết bao nhiêu nước mắt cũng không thể quên anh. Nghĩ đến thôi nước mắt đã mặn chát bờ mi, con tim đã nhói đau từng hồi. Anh hãy nói sẽ mãi ở cạnh em, anh sẽ không bao giờ xa em, sẽ cùng em đi trên một con đường được không anh? Em mãi yêu anh!

lukhachdem - Sưu Tầm

No comments:

Post a Comment