Wednesday, April 24, 2013

Em sẽ sống tốt dù không có anh ở bên ( Thì thầm 250 )

Ngày chia tay anh, trời mưa tầm tã, mưa như chút nước xuống mặt đường đầy nghiệt ngã, mưa như muốn thay em nói hai tiếng: Anh đừng đi...


Thế nhưng anh vẫn đi, anh đi không một lần nhìn lại, bàn chân em tê buốt, rét lạnh vì ướt mưa hay rét lạnh vì bước chân anh không bao giờ dừng lạ. Anh đã đi, tại em hay tại anh hay tại duyên phận đã không thể để hai ta ở bên nhau, mưa rất to và em khóc cũng thật nhiều...
Em sẽ sống tốt dù không có anh ở bên ( Thì thầm 250 )

Anh đi rồi, em phải quên anh, không thể làm khác được sao anh?

"Anh à, chia tay đã hai năm rồi mà sao cho đến bây giờ em vẫn không chấp nhận là mình đã chia tay, dù đi đến đâu,dù đang ở con đường nào em vẫn thấy anh. 
Trong lúc này đây em đang ở trong căn phòng này, em có một mình, cầm trên tay những thứ anh đã từng mua cho em, em thật sự không thể chịu đựng được, em nhớ anh nhưng lại không thể nói lên thành lời được, em nhớ anh nhiều đến thế nào anh có bết không? Em có lỗi với anh, nhưng cái lỗi đó có đáng để bị anh đối xử như vậy không? 

Em đã cố quên anh, cố làm việc thật chăm chỉ để không có chút thời gian rảnh rỗi nào vì em không muốn nhớ lại những gì đã qua đi, em cố nén nỗi đau của riêng mình vào tận trong trái tim mình vì em không muốn mình khóc thêm một lần nào nữa, nhưng tai sao, tại sao mỗi lần đi qua con đường em và anh đã từng đi, đến những nơi em và anh đã từng đến thì em lại không thể kìm lén lòng mình được? 

Giờ này chắc anh đang hạnh phúc bên người yêu anh phải không? có lẽ anh hạnh phúc lắm, hạnh phúc khi anh đã lựa trọn được tình yêu cho mình, anh sẽ không thể nhận ra luôn có người vẫn đang dõi theo bước chân của anh để rồi thực sự đau đớn khi nhìn thấy cảnh tiều tụy ấy, tại sao anh lại thế? Tại sao anh lại bỏ em? Lẽ ra anh bỏ em rồi thì anh phải sống hạnh phúc chứ, anh sống tiều tụy như vậy thì thử hỏi em có thể sống vui vẻ được không?

Em phải làm thế nào chứ, làm thế nào để quên đi tất cả bây giờ? Giờ này anh đang bên người yêu anh phải không? Nhưng giờ này em lại chỉ đang có một mình, tại sao em không thể yêu được người khác, tại sao khi ở bên người khác em lại nghĩ đó là anh...

Em sẽ sống thật tốt để anh không phải bận tâm tới em, anh muốn em không làm phiền anh nữa thì em sẽ ra đi, em sẽ đi để cho anh được sống hạnh phúc, nhưng anh phải sống thật hạnh phúc mới được...

Em xin lỗi, em xin lỗi vì trong quãng thời gian yêu anh, em không làm được cho anh vui vẻ, không giúp được gì cho anh, em xin lỗi vì chỉ gây ra cho anh sự mệt mỏi, em xin lỗi vì tất cả, thật lòng xin lỗi anh. Em sẽ không sao, em sẽ sống thật vui và hạnh phúc, em sẽ lấy một người yêu em, dù không được bằng anh cũng được, em sẽ sống một cuộc sống bình thường và trở thành một người vợ bình thường, em nhất định sẽ sống hạnh phúc.

Anh đi rồi chắc sẽ không bao giờ quay trở lại nữa. Em hối hận, hối hận vì đã để anh đi, hối hận vì tất cả những gì mình đã gây ra cho anh, nhưng em không hối hận vì đã yêu anh, không hối hận vì trong đời đã được gặp anh. 

Dù là một lần rất đau nhưng em cũng sẽ quên đi như bao vết thương lần trước, em hi vọng rằng sau này nếu em và anh gặp nhau thì chỉ xin anh hãy chào em như em và anh đã từng quen nhau vậy, đừng hận em, mình đừng hận nhau anh nhé. 

Cảm giác hận thù em đã từng trải qua, nó đau khổ và không thoải mái chút nào cả, em không thể chịu đựng nổi thêm một lần nữa đâu anh à, em không muốn hận nữa và lại càng không muốn ai hận em.

Nếu anh đã chẳng còn yêu em nữa thì nhất định anh phải sống thật tốt, đừng uống rượu nữa, đừng lang thang dưới trời đêm nữa, nếu biết anh đau khổ thì em sẽ không thể vượt qua được đâu, chỉ cần anh sống vui vẻ, anh có hiếu với mẹ anh, yêu thương em gái anh thì dù có phải đau đớn đến đâu em vẫn sẽ chấp nhận và cố gắng vượt qua...

Thôi dù em có nói gì thêm nữa thì một khi anh đã muốn đi anh sẽ ra đi thôi, dù em có khóc, có hối tiếc, có ân hận hay có như thế nào đi chăng nữa thì anh cũng sẽ không quay về đâu. Em tin chỉ một thời gian nữa thôi em nhất định sẽ cho anh thấy được rằng em đang sống rất tốt, vậy nhé... chúc anh hạnh phúc... yêu anh..."

Theo: Blogviet.com.vn

No comments:

Post a Comment