Thật vui khi tớ với cậu vẫn giữ được tình bạn đẹp này, thậm chí nó còn đẹp hơn trước rất nhiều. Tớ thấy vui lắm, cảm ơn vì cậu đã nhận tớ là bạn thân, là bạn hiền.
"Bạn hiền của tớ à. Nếu một ngày tớ và cậu chẳng thể bên nhau nữa thì hãy vững một niềm tin dành cho nhau nhé. Nhìn thấy cậu hạnh phúc tớ vui lắm. Giờ tớ phải tiếp tục con đường của tớ mà tớ vẫn đang đi dở. Mong bình yên và hạnh phúc mãi bên cậu. Bạn tốt chúc bạn hiền luôn vui vẻ nhé. Hãy chờ tớ tớ sẽ sớm quay về thôi."
Đọc được stt trên của cậu, tớ vừa buồn, vừa vui, có phải ngày ấy tớ làm cậu cảm thấy buồn không? Tớ thật ích kỷ, tớ chỉ biết đến bản thân mình thôi, khi buồn thì tìm đến cậu, lúc vui thì khoe với cậu mà tớ không để ý đến cảm xúc của cậu, tớ không biết cậu vui hay buồn. Tớ đòi cậu phải nhận tớ làm bạn thân, nhưng liệu tớ có xứng đáng không hả cậu khi mà tớ lúc nào cũng đòi hỏi cậu phải quan tâm tớ, chia sẻ với tớ, nói chuyện với tớ.
Cậu cứ như một người đa năng vậy, cậu dạy tớ làm đồ án, chở tớ đi chơi, tư vấn cho tớ chuyện tình cảm, luôn là người động viên, an ủi tớ khi tớ có chuyện không vui, khi tớ bị ai đó làm tổn thương, cậu đứng ra bảo vệ tớ, cậu còn tự tay làm Danbo, Pikachu tặng tớ nữa, tớ còn muốn chụp ảnh và tung lên Face cho thiên hạ nó gato, nhưng tớ lại sợ, tớ sợ...người ta hiểu lầm và làm cậu thấy khó xử.
Tớ lại nhớ cái hôm ngồi ăn cơm với cậu ở nhà bác chủ, cậu đúng là ngang mà, biết tớ không ăn được nhiều cơm nên xới ít, lấy cho cậu bát cơm đầy, cậu lại còn tranh bát cơm của tớ. Ngày 2 tết, tớ với cậu lang thang ngoài Hà Nội, lúc đi xe, gió thổi mạnh, cậu sợ tớ lạnh mà đưa áo cho tớ mặc, vậy mà lúc thấy cậu bỏ áo khoác, tớ còn ngốc nghếch hỏi: " ơ, cậu nóng à " trời ơi sao tớ lại vô tâm đến thế chứ !
Rồi...cậu có người yêu, không ai khác, lại là mối tình đầu, 4-5 gì đó, và tớ hiểu được cô bạn ấy vẫn là người mà cậu yêu nhất sau một khoảng thời gian dài. Cậu biết không? Tớ thấy buồn, thấy hụt hẫng, như thể tớ sắp mất đi một thứ gì đó quan trọng ấy, tớ ích kỷ cậu nhỉ ?
Nhưng đâu đó, tớ lại thấy vui, tớ vui vì cậu hạnh phúc, vì cậu đã tìm lại được yêu thương trọn vẹn, tớ đã nghĩ: từ nay, tớ sẽ trả cậu về với yêu thương, tớ sẽ ít nói chuyện với cậu hơn, ít đi chơi với cậu hơn, ít tìm đến cậu hơn, vì cậu còn có nhiều việc phải làm, và vì cậu đã có người yêu, tớ không muốn làm ảnh hưởng đến tình cảm giữa cậu và bạn ấy, nhưng cậu à, cậu đừng thấy tớ như vậy mà nghĩ tớ không còn quan tâm cậu nữa nhé, chẳng phải thế đâu, tớ sẽ âm thầm cổ vũ cậu theo cách của riêng tớ, không ồn ào, không ra mặt.
Tớ sẽ lặng lẽ dõi theo từng bước đi của cậu, ghi nhận từng thành công của cậu. Chính vì thế, cậu đừng tưởng tớ không nói chuyện, không hỏi han là tớ không biết mà có thể giấu tớ chuyện gì, cứ thành thật mà khai hết tất cả đi, cũng đừng vì tớ không cổ vũ, không có một lời động viên mà cậu lại bỏ cuộc, không cố gắng, cậu mà làm thế là ăn đòn ngay đấy, vì tớ vẫn đứng một chỗ và nhìn về phía cậu mà, thế nên, cậu biết phải làm gì rồi chứ ?
Cậu vẫn luôn bảo với tớ " cậu thích là được " còn gì, nhưng chưa một lần cậu hỏi tớ thích gì để cậu làm, ừ thì tớ thích đi chơi, tớ thích Danbo, tớ thích trà đá, tất cả cậu đều làm cho tớ, nhưng cậu biết không? Điều mà tớ thích nhất là nhìn thấy cậu luôn vui vẻ, khỏe mạnh, luôn hạnh phúc, tớ muốn nhìn thấy cậu đứng trên đỉnh của thành công ! Cậu sẽ làm được chứ, vì đó là điều tớ thích nhất đấy.
Bạn tốt ơi, từ nay, tớ sẽ tự lo cho bản thân mình, tớ sẽ không buồn, không khóc nữa, tớ sẽ học cách tự bảo vệ mình và không cho ai được phép làm tổn thương tớ nữa đâu, Bạn của tớ ơi, cố gắng lên cậu nhé, cậu sẽ mãi là bạn tốt của tớ, mãi mãi là người bạn đặc biệt của tớ ! Hạnh phúc cậu nhé. Đừng lo cho tớ, tớ sẽ không sao đâu.
Theo: Blogviet.com.vn
No comments:
Post a Comment